NẠN BÃO LỤT

(Viết vài dòng cảm xúc về nạn nhân
bão lụt ở New Orleans ,Texas và…)

Bài 1

Bài 2

Trời đọa trần gian cảnh gió mưa,

Cả thành phố ngập, lúc đang trưa.

Thiên tai ai đón chừng… mà tránh,

Họa thủy chưa phòng bị… để ngừa.

Đất động, nước tràn, trôi mấy quận,

Mưa cuồng, gió cuốn, cả châu thừa.

Tội dân nghèo đói, càng thêm khổ,

Thương kẻ màn trời cảnh chiếu thưa.

 

Đang sống yên lành họa dáng mưa,

Giầu sang phú quý cũng không chừa;

Nhà to cửa rộng thành đổ nát,

Xe cộ cao sang gió thổi bừa.

Muốn tránh không đường nào để trốn.

Kêu trời gọi đất chẳng ai đưa;

Ở đâu mới khỏi…trời gieo họa,

Ráng giúp đồng bào…cảnh tả tưa.

Trời đọa cuồng phong bao thị trấn,

Mưa dầm gió cuốn mấy châu thành.

Nước tràn dâng ngập cửa nhà,

Bao người chiếu rách màn trời lang thang.

 

Gió cuốn trời gieo đâu tránh khỏi

Bão cuồng ai muốn kẻ nào đưa.

Năm nào cũng có nước dâng,

Mưa mùa lại tới cửa nhà sắp trôi.

 

Chiếu đất màn trời bao kẻ khổ,

Áo thưa cơm thiếu lắm người đau.

Giúp người của ít lòng nhiều,

Nghĩ tình lúc trước người từng giúp ta.

 

Gió cuồn cuộn gây bao nổi khổ.

Mưa luôn tuồng tạo biết thương đau.

Thương người khác giống chung thuyền,

Thấy ai hoạn nạn cùng đường cũng thương.

 

 

 

Du Sơn Lãng Tử

(Khoá 65/68)

Tháng 9 Năm 2005, Bắc California, U.S.A.